🎉 Để khởi đầu một năm mới với nhiều sáng tạo và thành công mới, VINIF sẽ tổ chức buổi “Gặp mặt đầu Xuân Quý Mão 2023”, với sự tham gia của các khách mời:

🔹Nhà thơ Vũ Quần Phương;

🔹GS. Vũ Hà Văn – Giám đốc khoa học Quỹ VINIF;

🔹PGS.TSKH Phan Thị Hà Dương – Giám đốc điều hành Quỹ VINIF;

🔹PGS.TS Nguyễn Bình Minh – Giám đốc Trung tâm Công nghệ và Kinh tế số – Đại học Bách Khoa Hà Nội;

🔹Câu lạc bộ VINIF Alumni.

🚩 Thông tin sự kiện:

⏰ Thời gian: 14h00 – 16h00, thứ Tư, ngày 22 tháng 02 năm 2023.

🏡 Địa điểm: Viện Nghiên cứu Dữ liệu lớn – Tầng 8, Century Tower, 458 Minh Khai, Hai Bà Trưng, Hà Nội.

🎥 Hình thức: Tổ chức trực tiếp và không livestream trên các nền tảng xã hội.

🌟 Buổi “Gặp mặt đầu Xuân Quý Mão 2023” là sự kiện dành riêng cho các thành viên của câu lạc bộ VINIF Alumni để lắng nghe những câu chuyện và chia sẻ kinh nghiệm nghiên cứu từ các chuyên gia khoa học công nghệ và văn hóa lịch sử.

👉 Đặc biệt, năm 2023, các chương trình tài trợ của Quỹ đã có một số cập nhật mới, vì vậy tại sự kiện các bạn sẽ được đặt câu hỏi và lắng nghe tư vấn về các chương trình tài trợ.

📌 Đây là sự kiện gặp mặt đầu năm được tổ chức tại văn phòng Viện Nghiên cứu Dữ liệu lớn, vì vậy các bạn sẽ được tham quan và tìm hiểu về nơi làm việc của Viện NCDLL và Quỹ VINIF.

👉 Đăng ký tham dự tại link: https://forms.office.com/r/rSt2ZdtPxf

👏👏👏 Hãy cùng chờ đón sự kiện “Gặp mặt đầu Xuân Quý Mão 2023” của câu lạc bộ VINIF Alumni nhé.

Hội nghị Quốc tế về Toán rời rạc và Khoa học Máy tính năm 2022 (ICDMCS2022) diễn ra từ ngày 01 đến 02/12/2022 tại Trường Đại học Đà Lạt.

?Đơn vị tổ chức:

✅Trường Đại học Đà Lạt (DLU)

✅Trung tâm nghiên cứu và đào tạo Toán học quốc tế dưới sự bảo trợ của UNESCO (ICRTM)

✅Viện Toán học, Viện Hàn lâm khoa học và công nghệ Việt Nam (VAST)

✅Mạng lưới Nghiên cứu quốc tế về Mô hình Toán học và Máy tính cho các Hệ thống phức tạp (UMMISCO)

✅Viện Nghiên cứu vì sự phát triển (IRD), Cộng hoà Pháp

✅Trường Đại học Thuỷ lợi (TLU)

✅Trường Đai học Bách Khoa Hà Nội (HUST)

✅Quỹ Đổi mới sáng tạo Vingroup (VINIF)

?Tinh thần của Hội nghị Quốc tế về Toán rời rạc và Khoa học Máy tính năm 2022 (ICDMCS2022) là kết nối, củng cố và mở rộng mạng lưới các nhà nghiên cứu trong lĩnh vực toán rời rạc và khoa học máy tính tại Việt Nam.

Các đại biểu tham dự hội nghị. Ảnh trên báo VOV2.

?Chương trình hội thảo bao gồm 05 báo cáo mời toàn thể và 23 báo cáo được chia thành 07 phiên khoa học. Đặc biệt, hội thảo dành 01 phiên khoa học về Mô hình hoá tương tác để những người tham gia hội thảo có thể trực tiếp tham gia và tương tác với các mô hình.

GS. Patrich Taillandier, Viện Nghiên cứu Quốc gia Pháp về Nông nghiệp thực phẩm và môi trường, mạng lưới nghiên cứu quốc tế UMMISCO trao đổi về các phương pháp Toán học và Tin học cho các hệ thống phức tạp. Ảnh trên báo Đại biểu Nhân dân.
Phó Giáo sư – Tiến sĩ khoa học Phan Thị Hà Dương, Viện Toán học, Viện Hàn lâm Khoa học và Công nghệ Việt Nam trình bày
tham luận tại hội nghị. Ảnh: Văn Long, báo Dân Việt.

?Hội thảo thu hút được hơn 120 người đăng ký tham dự trực tiếp đến từ 22 trường đại học khác nhau của Việt Nam trong đó có 08 trường đại học phía Nam và 14 trường đại học phía Bắc, 01 viện nghiên cứu, 01 đơn vị nghiên cứu quốc tế và 03 doanh nghiệp.

Nhiều giáo sư, tiến sĩ, nghiên cứu sinh, thạc sĩ, sinh viên quan tâm đến Toán học rời rạc và Khoa học máy tính tham gia hội nghị.
Ảnh: Anh Ngọc, báo Dân Việt.

Thông tin chi tiết, vui lòng xem tại:

?Báo VOV2: https://vov2.vov.vn/…/toan-roi-rac-va-khoa-hoc-may-tinh…

?Báo Dân Việt: https://danviet.vn/hon-120-nguoi-tham-gia-hoi-nghi-quoc…

? Báo Lâm Đồng: http://baolamdong.vn/…/hoi-nghi-quoc-te-toan…/index.htm

? Báo Đại biểu Nhân dân: https://daibieunhandan.vn/…/ket-noi-cac-nha-nghien-cuu…/

?Bản tin VAST: https://www.facebook.com/bantin.khcn/posts/pfbid0pBs7FGJgyCimXxng9Jp6djiC25DLd7eq4mqq2XJAofYQ67q6mhCE4w8iavPMepEol

Sau bốn năm, Quỹ VINIF đã tài trợ 102 dự án khoa học công nghệ, với tổng kinh phí trên 530 tỷ đồng. Trong đó có nhiều dự án đã đạt được kết quả thực tiễn: 430 công bố khoa học tại các tạp chí Q1 và hội thảo uy tín quốc tế; 160 sản phẩm dạng phần mềm, cơ sở dữ liệu; 100 sản phẩm dạng máy móc, thiết bị; 100 sản phẩm dạng quy trình công nghệ; 60 nghiên cứu được chấp nhận và cấp bằng sở hữu trí tuệ trong nước và quốc tế, đặc biệt có dự án được thương mại hóa với doanh thu hàng chục tỷ đồng.

Song song với tài trợ dự án Khoa học Công nghệ, VINIF đã khởi động Chương trình Lưu giữ các giá trị Văn hóa Lịch sử năm 2021 nhằm bảo tồn giá trị văn hóa Việt và hỗ trợ các nhà văn hóa thực hiện các dự án ấp ủ của mình. Sau hai năm triển khai, VINIF đã tài trợ 8 dự án và 13 sự kiện, phối hợp với 34 đơn vị tổ chức như các đại sứ quán, viện nghiên cứu, trường đại học, nhà xuất bản…

Hãy cùng theo dõi phóng sự ngắn được phát sóng trên VTV1 dưới đây.

  1. Fanpage VINIF: https://fb.watch/goBr9fEPhG/
  2. Youtube VINIF: https://www.youtube.com/watch?v=81IGIogWQq0

GS Vũ Hà Văn – Đại học Yale (Mỹ), là nhà Toán học Việt Nam đã đạt nhiều thành tựu khoa học quốc tế xuất sắc, trong đó có giải thưởng Polya được trao bởi Hiệp hội Toán Ứng dụng và Công nghiệp và giải thưởng Fulkerson được trao bởi Hiệp hội Toán học Hoa Kỳ. Năm 2018, GS Vũ Hà Văn nhận lời mời làm Giám đốc khoa học Viện Nghiên cứu Dữ liệu lớn (Vingroup Big Data Institute – VinBigdata) do tập đoàn Vingroup thành lập. Ông đã trao đổi với Nhân Dân hằng tháng về những vấn đề ứng dụng cách mạng 4.0 tại Việt Nam.

GS Vũ Hà Văn.

Ông đánh giá thế nào về quá trình ứng dụng cuộc cách mạng 4.0 ở Việt Nam?

Việt Nam đang đứng trước cơ hội hội nhập cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư. Sự hội nhập ấy cần nguồn lực về con người và tri thức là chính. Việt Nam có nguồn lực ấy, chỉ có điều là chúng ta tận dụng được cơ hội hay để lỡ?

Tôi cảm nhận rằng, Việt Nam chưa đi được nhanh như chúng ta mong muốn vì không phải tổ chức nào, doanh nghiệp nào cũng nhận thấy sự cần thiết của việc đầu tư vào công nghệ.

Công cuộc đổi mới 4.0 được nói đến nhiều ở Việt Nam, rất nhiều cơ quan dành ngân sách đáng kể cho chuyển đổi số, trí tuệ nhân tạo hay khoa học dữ liệu nhưng sự đầu tư vẫn đang dè dặt. Sự dè dặt đó có thể vì lợi ích của công nghệ chưa được cảm nhận một cách toàn diện, hay việc ứng dụng công nghệ cũng chưa đồng bộ. Thí dụ, với công nghệ nhận diện hình ảnh hoàn toàn có thể phân tích được hành vi mua sắm của người tiêu dùng trong những khu vực nhất định như trung tâm thương mại hay chợ, nhưng chúng ta chưa sử dụng dữ liệu ấy. Gian hàng nào hay được khách hàng ghé thăm, thời lượng bao nhiêu, khách hàng độ tuổi nào,… những phân tích này giúp thu thuế các chợ một cách khoa học và chính xác hơn, hay vận hành các cửa hàng hiệu quả hơn. Phương pháp này phổ dụng ở phương Tây, nhưng ở ta có lẽ phần lớn các công việc này vẫn được làm theo cảm tính, dựa trên một số liệu thống kê thô.

Tỷ trọng đầu tư của chúng ta vào khoa học công nghệ chưa hẳn là cao so với thế giới thế nhưng lại có nhiều đơn vị không thể giải ngân hết ngân sách này. Có nhiều lãnh đạo địa phương chia sẻ rằng, rất muốn đẩy mạnh đầu tư vào công nghệ nhưng vướng nhiều thủ tục chồng chéo nhau. Tương đối khó để tiến hành một dự án đầu tư vào công nghệ mà đúng với quy định. Đầu tư thì có rủi ro, chúng ta có thể được chấp nhận rủi ro tới mức nào?

Thực tế cho thấy ứng dụng 4.0 không quá khó khăn nhưng mang lại lợi ích to lớn. Theo ông vì sao việc này đang diễn ra chậm chạp?

Quả thật có nhiều ứng dụng công nghệ khá đơn giản về mặt ý tưởng nhưng mang lại lợi ích to lớn cho xã hội, chẳng hạn như thực hiện số hóa ở bệnh viện. Hiện nay, nhiều, thậm chí đa số bệnh viện in các kết quả chụp chiếu lên phim cho bệnh nhân mang về. Phần lớn chúng ta không thể lưu trữ hết các dữ liệu này tại nhà (một phần số phim chụp chiếu khá nhiều, phần khác khí hậu ở Việt Nam cũng thường gây ẩm mốc). Đến khi khám lại cùng một vấn đề, ít người giữ được các tấm phim từ 5-7 năm trước, mà giá trị của nó trong việc giúp các bác sĩ chẩn đoán, tiên liệu bệnh là rất lớn. Các nước phát triển, từ rất lâu, lưu trữ các kết quả này dưới dạng số trong hệ thống máy tính của bệnh viện. Bác sĩ có thể tham chiếu toàn bộ lịch sử cùng kết quả các đợt khám trước của bệnh nhân bất kỳ khi nào.

Thật ra, thí dụ trên không liên quan gì tới 4.0, hay công nghệ hiện đại. Các hệ thống lưu trữ này đã tồn tại nhiều thập niên. Công nghệ của ngày hôm nay có thể giúp chúng ta không những lưu trữ ảnh, mà còn có thể dùng các thuật toán hiện đại để đọc ảnh, giúp bác sĩ phát hiện các vùng tổn thương, hay chẩn đoán căn bệnh. Công nghệ cũng có thể giúp kết nối hệ thống dữ liệu và chuyên gia từ các bệnh viện khác nhau, giúp tối ưu nguồn lực. Các hệ thống như vậy đã và đang được VinBigdata nghiên cứu xây dựng và khai triển với nhiều hệ thống bệnh viện, như hệ thống Vinmec hay bệnh viện tỉnh Phú Thọ.

Khác với các cuộc cách mạng công nghiệp trước đây, khi Việt Nam, vì nhiều lý do chủ quan hay khách quan, không thể tham gia. Với cuộc cách mạng công nghiệp 4.0, Việt Nam đang có cơ hội đi cùng với thế giới. Nhưng nếu đi chậm, khoảng cách giữa ta và các nước phát triển ngày càng xa thì lại “nhỡ tàu”. Đây là một cuộc đổi mới mà trong đó các kiến thức tương đối mở. Trong nhiều lĩnh vực, một sinh viên đại học giỏi có thể tạo dựng những thuật toán với độ chính xác không kém các thuật toán tốt nhất của các công ty công nghệ lớn là bao nhiêu. Nhân tài và dữ liệu là tài nguyên cơ bản để phát triển công nghệ, đó là lý do vì sao chúng tôi chọn cái tên Viện Nghiên cứu Dữ liệu lớn. Hãy dùng các tài nguyên này cho người Việt. Thật buồn nếu một ngày chúng ta phải mua lại các sản phẩm công nghệ được các hãng nước ngoài tạo dựng trên dữ liệu của chính chúng ta, thậm chí với nguồn lực do chính chúng ta đào tạo.

Mức độ sẵn sàng nhân lực cho cuộc cách mạng công nghiệp 4.0 ở Việt Nam đang vào loại thấp ở Đông Nam Á. Là một giáo sư từng giảng dạy ở nhiều đại học danh tiếng của Mỹ, theo ông, giáo dục đại học ở Việt Nam cần đổi mới như thế nào đ nâng cao chất lượng đào tạo, đáp ứng được yêu cầu đổi mới sáng tạo của đất nước?

Tôi cho rằng các trường đại học phải gần với cuộc sống hơn. Hiện nay, phần lớn sinh viên sau khi tốt nghiệp, đi làm thì phải mất 2-3 năm mới có thể được giao những công việc tương đối độc lập. Để rút ngắn khoảng cách đó, các trường đại học nên đi song song với doanh nghiệp để trong quá trình học tập, sinh viên được làm các công việc thực tế nhiều hơn. Ở Mỹ, vào mùa hè rất nhiều sinh viên đi làm thêm ở các doanh nghiệp, nơi luôn có chủ trương lấy những sinh viên giỏi để đào tạo trong hè, trả mức lương rất đáng kể, để sau này có thể biến những người này thành nhân viên của họ. Trong tình huống này, bản thân trường đại học, người thầy và giáo trình cũng phải thay đổi hàng năm, vì mục đích cuối cùng của họ là đào tạo ra con người có ích cho xã hội. Thí dụ trong vòng 10 năm gần đây, hầu như trường đại học lớn nào cũng mở ra một khoa mới, hay một trung tâm mới, chuyên nghiên cứu về khoa học dữ liệu.

Ở Việt Nam, nguồn nhân lực giảng dạy nghiên cứu ở các trường đại học chưa được dồi dào. Nhiều trường phải mượn giảng viên. Nhưng, khó khăn hơn nữa, chúng ta chưa có nhiều cá nhân thật sự xuất sắc. Muốn thay đổi tình trạng này, có lẽ cần một cơ chế đột phá để mời gọi được những nhà khoa học thật sự giỏi đến làm việc. Về tâm lý, đúng là có sự băn khoăn khi trong cùng một cơ quan, có những mức lương hơn nhau 5-10 lần. Nhưng ảnh hưởng của một nhà khoa học lớn, so với một người trung bình, thì không chỉ dừng lại ở con số 10. Các phát kiến nổi tiếng trong khoa học thường được gắn với tên tuổi 1-2 người, ít khi là với cả một tập thể. Các trung tâm nghiên cứu lớn, cũng thường bắt đầu chỉ bởi 1-2 người.

Đầu tư làm một cây cầu là rất đắt đỏ, nhưng nếu thành công, sẽ thúc đẩy giao thương, thay đổi cuộc sống và sự phát triển của cả một địa phương. Và lợi ích nó mang đến, theo thời gian, sẽ gấp rất nhiều lần chi phí của cây cầu đó. Việt Nam cũng rất cần những “cây cầu” khoa học như thế để kết nối chúng ta với thế giới.

Ông có kỳ vọng tạo ra sự thay đổi trong nghiên cứu và đào tạo các nhà khoa học trẻ với Quỹ đổi mới sáng tạo Vingroup (VinIF) trực thuộc Viện Nghiên cứu Dữ liệu lớn do ông điều hành?

Quỹ VinIF hỗ trợ kinh phí không hoàn lại cho các nhà khoa học làm việc, xây dựng đội ngũ sinh viên, đội ngũ nghiên cứu. Thay vì hỗ trợ nhiều đề tài, chúng tôi tập trung cho một số đề tài rất chọn lọc nhằm mục đích xây dựng được một đội ngũ nghiên cứu tinh hoa, không chạy theo số lượng.

Trong vòng ba năm đầu, VinIF đã giải ngân hơn 600 tỷ đồng. Có lẽ đây là đóng góp rõ rệt nhất từ các quỹ tư nhân vào khoa học hiện nay. Trong tương lai, tôi hy vọng sẽ có những tập đoàn khác vận hành các quỹ tương tự. Ở các nước phát triển, sự đầu tư, hỗ trợ từ các quỹ tư nhân vào khoa học và giáo dục là rất đáng kể, chiếm tỷ trọng lớn trong hỗ trợ khoa học nói chung.

Mục tiêu đầu tiên của quỹ VinIF là giúp tạo ra một lớp nhà nghiên cứu trẻ, tiệm cận được với trình độ của thế giới. Số tiền trên được dùng để hỗ trợ một số dự án có chất lượng cao, cấp học bổng cho các em học sinh giỏi muốn tiếp tục nghiên cứu sau đại học (làm thạc sĩ, tiến sĩ), hay để động viên một số tài năng trẻ vừa tốt nghiệp ở nước ngoài về Việt Nam làm việc (học bổng postdoc), hoặc mời một số giáo sư tên tuổi tới Việt Nam giảng bài, kết nối với sinh viên trong nước.

Bên cạnh đó, chúng tôi mong muốn đẩy mạnh văn hóa làm việc trung thực và văn minh trong khoa học. Điều này đươc thể hiện qua quá trình xét duyệt nhanh gọn và minh bạch, hay việc không chấp nhận các bài báo được đăng trong các tạp chí chất lượng thấp trong quá trình nghiệm thu. Mong rằng văn hoá đó sẽ được các nhà khoa học trẻ, những người quản lý của tương lai, tiếp thu và phát triển.

Thông qua những chương trình thiết thực và cụ thể, quỹ muốn lan tỏa những giá trị thật về khoa học. Chúng ta chỉ có thể có những bước tiến đáng kể về công nghệ, khi bản thân khoa học, và cùng với nó, những nhà khoa học chân chính, được đặt đúng vị trí.

Xin trân trọng cảm ơn ông!

Bài viết trên báo Nhandan.vn

? Dược lý học di truyền là lĩnh vực nghiên cứu về cơ chế tương tác giữa thuốc và các gen di truyền. Đây được coi là công cụ quan trọng giúp dự phòng nguy cơ phản ứng có hại của thuốc trong điều trị, thông qua việc cho phép lựa chọn thuốc hoặc liều lượng phù hợp, dựa trên khả năng chuyển hóa được quy định bởi yếu tố di truyền của mỗi cá nhân. Dù được coi là một phương pháp hữu hiệu của y học cá thể hoá nhưng ứng dụng của nó trong môi trường chăm sóc sức khỏe tại Việt Nam còn khá mới mẻ và hạn chế.

? Vậy thực trạng phản ứng có hại của thuốc trong y học thế giới nói chung và ở Việt Nam nói riêng hiện nay như thế nào? Làm thế nào để triển khai hiệu quả ứng dụng dược lý di truyền trong giảm thiểu phản ứng có hại đồng thời tối ưu lợi ích kinh tế cho bệnh viện? Hội thảo với chủ đề “Ứng dụng Dược lý học di truyền trong lâm sàng” tổ chức bởi Quỹ Đổi mới sáng tạo Vingroup (VINIF), Bệnh viện Đa khoa Quốc tế Vinmec và Công ty Cổ phần GeneStory, sẽ mang tới câu trả lời cho Quý vị quan tâm.

? Đặc biệt, Hội thảo có sự tham gia của Giáo sư di truyền học George Patrinos – Giám đốc Khoa học của tổ chức Golden Helix Foundation. Ông cũng đồng thời là Tổng biên tập Tạp chí Dược lý di truyền của Nature, đồng Chủ tịch mạng lưới hợp tác y học hệ gen toàn cầu (Global Genomic Medicine Collaborative – G2MC).

? GS. Patrinos là tác giả của hơn 250 công bố được bình duyệt và đăng trên các tạp chí khoa học hàng đầu, như Nature Genetics, Nature Rev Genet, Nucleic Acids Res… và là khách mời danh dự tại nhiều hội nghị quốc tế danh tiếng. Với hơn 10 năm nghiên cứu chuyên sâu cộng với kinh nghiệm triển khai ứng dụng Dược lý di truyền tại nhiều nơi trên thế giới, GS. Patrinos chính là người đã tham gia dẫn dắt và định hướng cho đội ngũ khoa học của GeneStory ngay từ những ngày đầu triển khai dự án.

? Các diễn giả chính của buổi Hội thảo:

• GS. George Patrinos – Giáo sư Dược lý Di truyền, Giám đốc Khoa học của tổ chức Golden Helix Foundation (Anh), Tổng biên tập tạp chí Dược lý học di truyền của Nature, đồng Chủ tịch mạng lưới hợp tác y học hệ gen toàn cầu (Global Genomic Medicine Collaborative – G2MC)

• PGS. TS. Phùng Thanh Hương – Trưởng khoa Công nghệ sinh học, Đại học Dược Hà Nội• TS. Nguyễn Văn Đĩnh – Giám đốc khối Dược – Hệ thống Y tế Vinmec

? Tọa đàm với sự tham gia của TS. Võ Sỹ Nam – Giám đốc Khoa học, đồng sáng lập GeneStory (chủ tọa), GS. George Patrinos và các GS, TS đầu ngành của lĩnh vưc dược lý và di truyền đên từ các cơ quan y tế đầu ngành như Đại học Dược Hà Nội, Bệnh viện Quân y 108, Bệnh viện Đa khoa Quốc tế Vinmec,..

• TS. Võ Sỹ Nam – Giám đốc Khoa học, đồng sáng lập GeneStory (Chủ tọa)

• GS. George Patrinos – Giáo sư Dược lý Di truyền, Giám đốc Khoa học của tổ chức Golden Helix Foundation (Anh), Tổng biên tập tạp chí Dược lý học di truyền của Nature, đồng Chủ tịch mạng lưới hợp tác y học hệ gen toàn cầu (Global Genomic Medicine Collaborative – G2MC)

• Đại tá PGS.TS. Lê Hữu Song – Phó Giám đốc Bệnh viện Trung ương Quân đội 108 kiêm Chủ nhiệm Bộ môn Truyền nhiễm & các bệnh nhiệt đới – Viện Nghiên cứu khoa học Y Dược lâm sàng 108

• PGS. TS. Phùng Thanh Hương – Trưởng khoa Công nghệ sinh học, Đại học Dược Hà Nội

• PGS. Vũ Đình Hòa – Phó Giám đốc trung tâm DI & ADR

• TS. DS Phan Quỳnh Lan – Giám đốc khối Dược – Hệ thống Y tế Vinmec kiêm Trưởng khoa DượcCùng sự góp mặt của đại diện cấp cao của Quỹ Đổi mới sáng tạo Vingroup (VINIF), Bệnh viện Đa khoa Quốc tế Vinmec, Công ty Cổ phần GeneStory cũng như các nhà khoa học và y bác sĩ đến từ các bệnh viện đầu ngành trong cả nước.

—–

⏰ Thời gian: 09:00 – 11:30, Thứ Ba (ngày 26/07/2022)

? Livestream trên fanpage GeneStory và Quỹ Đổi mới sáng tạo Vingroup (VINIF)

? Theo dõi thêm thông tin về sự kiện tại: https://fb.me/e/lCLMkZpYb

#VINIF#GeneStory#Vinmec#GeneticTesting#giaimagen#xetnghiemgen#phantichDNA#tacdungphucuathuoc#adversedrugreaction#pharmacogenomics

Chiều ngày 19/7, tại trường Đại học Khoa học và Công nghệ Hà Nội (USTH), Giáo sư Duncan Haldane, nhà khoa học đoạt giải Nobel Vật lý 2016, đã có buổi nói chuyện và trình bày bài giảng đại chúng về chủ đề Topological Quantum Matter, Entanglement, and the Second Quantum Revolution” (Vật chất lượng tử tôpô, vướng víu lượng tử và cuộc cách mạng lượng tử lần thứ 2). Bài giảng nhằm hưởng ứng Nghị quyết của Liên hợp quốc “Kỷ niệm năm 2022 là năm quốc tế Khoa học cơ bản vì sự phát triển bền vững”.

Sự kiện được USTH, Trung tâm Quốc tế về Khoa học và Giáo dục Liên ngành (ICISE), Quỹ Đổi mới sáng tạo Vingroup (VINIF), Viện Vật lý (Viện Hàn lâm KHCN Việt Nam), Viện Vật lý Kỹ thuật (Đại học Bách Khoa Hà Nội), Khoa Vật lý (Trường Đại học Sư phạm Hà Nội), Khoa Vật lý (Trường Đại học Khoa học Tự nhiên) đồng tổ chức, đã thu hút sự tham gia của hàng trăm học sinh, sinh viên và người trẻ đam mê khoa học.

Học sinh, sinh viên tham dự sự kiện

GS. Jean-Marc Lavest, Hiệu trưởng chính USTH cho biết USTH là một trường đại học quốc tế, hướng tới mục tiêu trở thành trường đại học nghiên cứu đẳng cấp quốc tế, với những đề tài nghiên cứu có giá trị học thuật lâu bền, có định hướng ứng dụng cao, phục vụ phát triển kinh tế – xã hội. Việc đón tiếp GS Ducan Haldane, nhà khoa học xuất sắc đạt giải Nobel, tại USTH là một vinh dự lớn đối với nhà trường. GS Jean-Marc Lavest nhấn mạnh “Chúng ta hãy tin tưởng rằng những chia sẻ của GS Haldane sẽ truyền cảm hứng cho các thế hệ nhà khoa học mới.”

Trong phần bài giảng đại chúng, GS Ducan Haldane đã chia sẻ các nội dung khá chuyên sâu và cơ bản về định luật cơ học lượng tử, lý thuyết lượng tử, vật liệu lượng tử, cơ học lượng tử khi electron chuyển động trong từ trường. Bên cạnh đó, ông cũng chia sẻ về những phát hiện giúp ông và một số cộng sự đoạt giải Nobel Vật lý năm 2016 là sự chuyển pha tôpô học và các pha tôpô của vật chất. Ông cũng chia sẻ thêm cuộc cách mạnh lượng tử thứ hai sẽ giúp chúng ta hiểu sâu hơn và sử dụng thực tế cơ học lượng tử và có kết quả trong 10-20 năm tới.

GS Haldane chia sẻ về công trình nghiên cứu của ông đã được viết ra từ năm 1988, nhưng nó trải qua một thời gian dài để được giới khoa học thế giới chấp nhận. Ban đầu, công trình này của ông đã vấp phải nhiều ý kiến trái chiều từ cộng đồng khoa học thế giới, thậm chí có người cho rằng nó là điều vô nghĩa.

Ông chia sẻ chìa khóa để các ý tưởng lý thuyết mới được chấp nhận chính là hiện thực hóa cụ thể những ý tưởng đó, chính vì vậy ông và các cộng sự vẫn bền bỉ giữ vững lập trường, không ngừng cộng tác, phản biện với các cộng đồng khoa học cho đến ngày giới nó được chứng minh điều đó là đúng. Năm 2013, nghiên cứu của ông được một nhóm nhà khoa học tại Trường Đại học Thanh Hoa, Trung Quốc thực nghiệm thành công.

Giải thưởng Nobel Vật lý 2016 của GS Ducan Haldane

Cuối bài giảng đại chúng, GS Duncan Haldane đã chuyển tới các bạn học sinh, sinh viên và những người đam mê khoa học một thông điệp “các bạn không cần là một “thiên tài” như Albert Einstein, mà cái bạn cần chính là MAY MẮN để tìm ra được điều gì đó mới. Quan trọng là cần có sự chuẩn bị kiến thức vững vàng để nhận ra may mắn ấy – nhận ra những gì bạn đã tìm thấy, sau đó là cam kết, nỗ lực theo đuổi ý tưởng và chiến đấu để bảo vệ ý tưởng đó đến cùng”.

Sau bài giảng, Giáo sư cũng dành thời gian để trò chuyện và trao đổi với các bạn học sinh, sinh viên về lĩnh vực cơ học lượng tử và con đường chinh phục đam mê khoa học của ông.

Giáo sư chụp ảnh cùng các bạn học sinh, sinh viên USTH

Bài giảng của GS Ducan Haldane là một hoạt động mà CLB VINIF Alumni tham gia.  Câu lạc bộ sẽ tổ chức và phối hợp với các trường Đại học tại Việt Nam tổ chức các bài giảng đại chúng của các nhà khoa học xuất sắc trên thế giới.

Sự kiện được tổ chức trực tiếp tại trường Đại học USTH và phát trực tuyến trên Fanpage của trường Đại học USTH, Viện Hàn lâm Khoa học và Công nghệ Việt Nam và Quỹ Đổi mới sáng tạo Vingroup.

Xem lại toàn bộ livestream bài giảng tại:

https://www.facebook.com/vinif.org/videos/830146578358276

“Tôi cũng không hẳn là muốn viết về một cái gì đấy xã hội đang xôn xao, mà có thể chỉ là một cái “thời sự” từ tháng trước, thậm chí nhiều năm trước, mới sực nhớ ra, và giờ mình bỗng nhìn lại nó dưới một góc nhìn khác, một hệ quy chiếu khác… Nó là “thời sự” trong lòng mình” – Nhà toán học Vũ Hà Văn lần đầu tiên chia sẻ sâu về… nghiệp viết, nhân dịp anh bất ngờ ra mắt tập sách đầu tay: “Giáo sư phiêu lưu ký”, giữa guồng quay bận rộn của vị GS trường ĐH Yale, đồng thời là Giám đốc khoa học của Viện nghiên cứu Big Data.

Giáo sư Vũ Hà Văn: “Tôi vẫn đang đi tìm bài toán của riêng mình”
Nhà toán học – Giáo sư Vũ Hà Văn. Ảnh: Lê Lai

“Nhìn rộng để bao dung hơn”

Một người trông có vẻ ít có máu phiêu lưu nhất lại chọn tên sách là “Giáo sư phiêu lưu ký”?

– Từ “phiêu lưu” chắc mỗi người hiểu một kiểu. Tôi cũng không rõ lắm người có máu phiêu lưu phải trông như thế nào. Đối với tôi, bước ra khỏi những lĩnh vực an toàn của mình thì là một cách dấn thân, cũng có thể hiểu là phiêu lưu. 

Tôi không phải người viết chuyên nghiệp, cũng không phải nhà nghiên cứu xã hội,  mà  cuốn sách này có đề cập cả về văn hoá, lịch sử hay nhiều đề tài xã hội khác, thì cũng đã là một cách phiêu lưu rồi. 

Hoặc giả, đang  ở yên trong môi trường nghiên cứu, hướng dẫn cho vài ba cậu học trò, giờ lại đi tham gia phụ trách những đơn vị  công nghệ làm ra  sản phẩm thật, có nhiều người dùng, có cạnh tranh, bình phẩm, thì đó cũng là một cuộc dấn thân lớn đấy!

4 năm bước chân ra khỏi “tháp ngà”, được – mất với anh là gì?

– Cái được rõ nhất là học được thêm nhiều kỹ năng hơn, cảm nhận sự vận động của xã hội tốt hơn, nhìn thấy nhiều mặt của cuộc sống cũng như sự liên kết giữa chúng với nhau rõ ràng hơn. Từ đó, cách nhìn, cách đánh giá cũng khác đi, bao dung hơn. Toán học thì cái gì cũng rõ ràng, còn cuộc sống thật không như vậy. 

Còn đánh đổi dĩ nhiên là bận bịu hơn, mất ngủ nhiều hơn, vì độ dăm ba ngày lại phải có chuyện phải lo, nào là deadline, nào là nhân viên xin nghỉ hay cần cho nghỉ, nào sản phẩm bị lỗi, chúng  tôi làm cùng lúc 5-7 sản phẩm, mỗi khâu hoàn thiện, vá lỗi cũng đã rất vất vả rồi… 

Tư duy làm toán có giúp được nhiều cho tư duy quản lý? 

– Làm toán thì tư duy cần mạch lạc. Tư duy mạch lạc có ích cho gần như tất cả cách lĩnh vực khác, trong đó có quản lý. Báo chí đôi khi viết hơi nhiều về các cô/cậu bé “thần đồng” có thể nhân hai số rất to rất nhanh. Việc này thật ra không liên quan gì đến làm toán. 

Giữa guồng quay mới, thi thoảng anh có thấy nhớ những con người đã không còn là chủ đạo ở mình không: Con người làm toán, con người viết văn…? 

– Viết, thì tôi nghĩ hiện nay có thể viết tốt hơn, vì vốn sống, vốn trải nghiệm của mình nó dày lên, góc nhìn rộng hơn, và cũng thấm thía hơn. 

Làm toán, ở tuổi trên 50, thì không thể nhanh bằng ngày xưa, nhưng về độ sâu và tính ảnh hưởng thì có thể tăng hơn trước.  Hồi còn trẻ, tôi còn ưa chạy theo “trend”, thấy cái gì đang “hot” thì làm; làm vì tò mò, hiếu thắng, hay sự thăng tiến của bản thân; còn giờ thì đã có thể tự nghĩ ra bài toán của riêng mình, thậm chí có thể lập ra lĩnh vực riêng của mình. Chỉ tập trung vào những gì mình nghĩ là  mấu chốt, có ứng dụng rộng rãi và có ích cho nhiều người.  

Thường tới một giai đoạn nào đó, những người làm nghiên cứu, ngay cả  tại các trường ĐH hàng đầu, cũng sẽ bắt đầu thấy bế tắc. Tất nhiên đã là nhà khoa học chuyên nghiệp, thì bao giờ cũng có thể viết thêm bài báo, nếu đó là mục tiêu. Có thể là tổng quát hoá, là đào sâu các công trình trước đã có của mình, hay một số vấn đề liên quan. Các công trình này về mặt kỹ thuật trông vẫn có thể rất ấn tượng, nhưng bạn sẽ không cảm thấy hài lòng nữa. Cũng như một hoạ sĩ cứ vẽ mãi một kiểu, thì dù bút lực ngày càng tinh vi, nhưng trong lòng cũng chưa chắc đã khoan khoái. 

Tôi đang cố gắng chuyển sang những hướng nghiên cứu mới, có thể viết những bài báo mang tính sơ khai, nhưng là sơ khai của cái mới. Có một vài phát hiện nho nhỏ, như vậy cũng đủ vui rồi. 

 

Những niềm vui cũ thì sao: giải thưởng, sự tôn vinh, phút vỡ oà của sáng tạo…? Có tài sản tinh thần nào không còn quay lại với anh nữa không?

– Trong chuyên ngành hẹp của mình thì thật ra tôi cũng đã từng giành được một vài giải thưởng chính rồi, cũng không nên thêm gì nữa. Và xét cho cùng, giải thưởng dù mang lại tiếng vang, nhưng giá trị nhất đối với nhà khoa học vẫn là việc công trình  được lan toả, sử dụng, và trụ lại được với thời gian. Theo một website nghiên cứu thống kê của Hội toán học Mỹ (MathScinet), trong số những người bảo vệ tiến sĩ cùng năm với tôi trên thế giới (1998) thì tôi được thuộc top 5 những người được trích dẫn nhiều nhất, và nhiều công trình viết cách đây 20 năm vẫn được sử dụng đều đều.  Điều đó mang lại nhiều niềm vui hơn, và nó đến hàng ngày. 

Trong bài “Nhật ký Yale: Ngày nịnh học sinh”, anh từng “than”: “Đàn ông ở đâu cũng khổ. Đi làm nịnh sếp, về nhà nịnh bố mẹ. Lớn lên lấy vợ, thì về nhà nịnh thêm vợ, các ông/ bà con. Các giáo sư đến trường lại còn phải nịnh học sinh nữa…”. Hình như anh quên nhắc một điều: Nịnh… bản thân, mỗi khi cần thêm động lực để bước ra khỏi vùng an toàn?

– Tôi vẫn chưa biết cách chiều chuộng bản thân, và có lẽ thuộc típ người tương đối  khắc kỷ. Có những bài báo mình viết ra được nhiều người thích, được cho là có giá trị, nhưng mình thì lại thấy nó đương nhiên phải là như thế, thì nó mới là thuận tự nhiên, và thật ra nó cũng rất là đơn giản thôi (mặc dầu cũng mất vài năm để cảm nhận được sự đơn giản đó).  

Tôi không ở lâu trong men say chiến thắng được, Khi đáng ra là phải lâng lâng ít ra độ khoảng một năm, tôi giỏi lắm chỉ được một vài tuần. Đối đãi với bản thân như thế cũng… hơi dại. Có nhiều người rất biết cách tự hài lòng, “ôi thế này là tốt lắm rồi!”. Còn cứ trăn trở, cứ nghĩ “biết đâu còn có cách khác tốt hơn”, vẫn thấy có một chút khúc mắc ở đâu đấy để mà có thể giải thích được một cách tường minh hơn, tối ưu hoá chỗ nọ chỗ kia…, – cầu toàn thế chỉ tổ mất ngủ thôi! 

“Cuộc sống nếu không áp lực sẽ dễ bị lãng mạn thái quá”

Trông anh lại có vẻ giống một người luôn ngủ ngon?

– Không, ngủ vừa khó lại còn vừa ít nữa. Có nhiều người rèn luyện được thói quen rất tốt. Cứ đặt lưng,  tắt điện thoại, là tắt luôn cả cái “công tắc” trong đầu, ngon giấc. Còn mình cũng tắt đủ mọi thứ, nhưng trong đầu vẫn cứ lăn tăn không yên… 

Bị “nghề hành” thôi, chứ trông anh thì có vẻ khó mà thuộc típ “thao thức vì yêu” nhỉ?

– Bây giờ già rồi!

Nghe có vẻ giống một lời biện hộ?

– Già rồi, thì lười là đúng thôi. 

Anh từng có một tuổi trẻ đau đầu với bài toán kiếm tiền, “liệu cơm gắp mắm”. Giờ thì sao, bài toán nào với anh mệt hơn: Kiếm tiền hay tiêu tiền?

– Kiếm tiền dĩ nhiên khó, nhưng tiêu tiền cũng không hẳn là dễ. Theo cách nhìn của người Mỹ thì một trong những thành công của đời người chính là biết cách tiêu tiền sao cho kịp gần hết trước lúc chết. Chứ tiết kiệm cả đời rồi đợi tới lúc già yếu mới giải ngân cho bệnh viện, thuốc men mổ xẻ thì chưa phải là tối ưu. Người Mỹ nhìn chung họ không đặt nặng việc để lại thật nhiều tiền cho con cái đâu; nếu dôi dả, thường họ dành cho từ thiện, hay quyên góp cho các thư viện, trường đại học… Chắc cái đó mình cũng nên học họ, phần nào.

Có được một sự nghiệp thành công từ một tuổi trẻ miệt mài bươn chải, anh có lo rằng, con cái mình sẽ thiếu động lực phấn đấu hơn khi không gặp áp lực?

– Lo chứ! Bọn trẻ nếu không bị áp lực cuộc sống thì sẽ rất dễ bị lãng mạn thái quá, có cái tôi rất lớn, chỉ thích làm theo sở thích của mình một cách thoải mái nhất, dễ thay đổi và chưa chắc đã ý thức được ảnh hưởng của việc đó đến những người chung quanh như thế nào. 

Hai năm Covid, anh có một chuyển động khá là ngược chiều với nhiều người: Trong khi hầu hết là xích gần gia đình thì anh lại về VN làm việc và sống xa vợ con. Anh cũng “bạo miệng” nói rằng, bí quyết giữ gìn hạnh phúc gia đình chính là nên… sống xa nhau?

– Thật ra thì cũng không định thế đâu nhưng mấy lần tính “đoàn tụ” lại cứ bị lỡ này lỡ nọ nên cứ bị mọi người trêu “ông này muốn trốn vợ hay sao”.  

Vợ thì không thể trốn được rồi, nhưng có nhà thông thái đã nói rằng nếu có điều kiện cũng nên đôi khi tách ra một chút kiểu như đi công tác,  để có tý nhớ nhung thì mới tốt. Chứ ngày nào cũng gặp nhau tầm 5-6 tiếng, nội việc nghĩ ra chuyện gì để nói đã khó, rồi thì nói ra nhỡ đâu bên kia không đồng ý, mà thường là không đồng ý, thì lại còn dẫn đến “tranh luận” thì mệt lắm. Bài toán rất khó đấy. 

 

Một cuộc đời vẻ như có được kha khá gạch đầu dòng viên mãn. Thật ra trong đời anh có nhiều chữ “giá như” không?

– Có chứ, nhiều là khác. Nhiều bài học xưa tôi từng phải trả giá rất đắt. Có nhiều thứ đáng lẽ đã có thể thành công hơn, nhưng vì sự nông nổi của bản thân, cũng có khi là do thiếu may mắn, hoặc do cách hành xử thế này thế nọ mà gọi là hỏng việc cũng được, hoặc là bị vuột mất cơ hội cũng không sai. 

Xa nhà từ năm 17 tuổi, hầu hết mọi việc  tôi đều phải tự bơi, không có ai hướng dẫn, chỉ cho mình nên đi đường nào là ngắn nhất, đỡ mất sức nhất, cái gì nên làm trước, làm sau. Cứ mò mẫm mà đi, nên thành ra để đạt được một thành quả nhất định, tôi đã phải mất công mất sức quá nhiều.  

Trong khoảng từ 25-40 tuổi, ngày nào tôi cũng ngồi viết từ 6-7h đổ lên, không đổi tư thế, quên cả đứng dậy, số trang viết ra, xoá đi, sửa lại không biết bao nhiêu cho kể. Lúc đó còn trẻ không ý thức được hệ luỵ của nó, tới giờ mới ngấm sự đánh đổi về sức khoẻ. Chẳng hạn ảnh hưởng lên cột sống, đem lại nhiều hệ lụy khá mệt mỏi. 

Sau những hào quang mà ai cũng nhìn thấy, những thất bại mà tự anh cảm thấy, là gì?

– Làm nghiên cứu lý thuyết như toán thì thất bại đo đếm được là rất khó nói. Nhưng đúng là có rất nhiều thứ về sau mình biết là mình có thể làm tốt hơn, nếu như lúc đó mình hiểu biết hơn, rộng lượng hơn, đại để thế… Thất bại, nếu là theo nghĩa đó thì tôi có, nhiều là khác. Ngoài ra còn rất nhiều điều trong cuộc sống nữa. Chẳng hạn khi còn trẻ, mình quá đam mê khoa học và  không có kinh nghiệm làm bố mẹ, thì cũng có nhiều điều còn hối hận. 

“Sống, càng đơn giản càng tốt” 

Dường như trước đây anh cười nhiều hơn? 

– Thật ra ở một công ty của những người trẻ, độ tuổi trung bình dưới 30 tuổi, tạo dựng một môi trường kích thích sáng tạo cũng mang lại rất nhiều tiếng cười đấy. Cũng là một cách để những người có tài năng đến với mình. 

Nhưng cái cười mà tôi muốn nói đến ở đây khi đọc cuốn sách của anh, là cái cười tự trào, không phải than nghèo kể khổ mà là thương nghèo nhớ khổ, thấy được cái hài trong chính cái bi của một thời khốn khó chưa xa… 

– Thường những người có óc hài hước, họ sẽ cười được từ những thứ rất đơn giản, mà thường thì phần lớn mọi người sẽ bỏ qua. Đặc biệt, là khả năng tự giễu. Còn sự khôi hài thì nó hiện diện gần như trong mọi hoàn cảnh, nhưng mỗi người sẽ nhìn sự việc theo một kiểu.

Tạp bút “Giáo sư phiêu lưu ký” của nhà toán học Vũ Hà Văn. Ảnh: NXB
Tạp bút “Giáo sư phiêu lưu ký” của nhà toán học Vũ Hà Văn. Ảnh: NXB

Nó đã đủ cho anh tự vệ? 

– Nó giúp cho tình huống trở nên bớt nghiêm trọng, cách nhìn  do đó cũng sẽ nhẹ nhàng hơn. Có vẻ như đó cũng là một cách tự vệ.

Có đủ để bao dung?

– Trong một số trường hợp. Nhưng không phải lúc nào cũng thế, vì mình còn làm quản lý. 

Công ty anh tham gia nghiên cứu về trí tuệ nhân tạo, các “trợ lý ảo”.  Vậy trong đời sống riêng của anh thì sao, những “trợ lý ảo” của anh là gì?

– Khoảng độ 3-4 năm gần đây thì tôi bắt đầu quan tâm đến thiền tập. Tôi không chắc đấy có phải là một dạng “trợ lý ảo” hay không nhưng đó thực sự là một trợ lực tinh thần rất đáng kể để giúp tôi giảm tải được áp lực. 

Thường anh viết lúc nào?

– Lúc nhàn, và muốn “giải trí” một chút. Tôi cũng không hẳn là muốn viết về một cái gì đấy xã hội đang xôn xao, mà có thể chỉ là một cái “thời sự” từ tháng trước, thậm chí nhiều năm trước, mới sực nhớ ra, và giờ mình bỗng nhìn lại nó dưới một góc nhìn khác, một hệ quy chiếu khác… Nó là “thời sự” trong lòng mình.

Viết, cũng là một dạng “trợ lý ảo”?

– Nó là công việc có thể làm một mình, không như nhiều món giải trí khác, cứ phải có “đồng bọn”. Viết, nó hay ở cái sự cô độc đó.

Anh có nghĩ, nếu không làm toán, anh có thể thành một nhà văn không?

– Nếu cứ viết, mà được gọi là nhà văn, thì nhà văn trên thế giới này chắc đông lắm. Cũng như cầu thủ bóng đá, dù chơi cho Barcelona hay bóng đá phong trào, thì cũng đều được gọi là cầu thủ cả. Mình có viết  thì có khi cũng sẽ “bị” gọi là nhà văn thật, chỉ có điều người đọc có coi văn mình ra gì không thôi.

Khi ngồi trước trang viết, thường anh chủ trương một cách viết thế nào?

– Tôi thường không thích áp đặt ý kiến. Chỉ đơn giản là đưa ra một vấn đề hay một câu chuyện, và để cho người đọc tự hình dung và lý giải theo cách của họ. Đối với tôi, việc gợi được trí tưởng tượng, óc phản biện và suy luận của người đọc mới là quan trọng. Việc dạy học cũng vậy. 

Cuốn sách cũng cho thấy anh đã đi thật nhiều nơi, nhưng vẻ như, những trang viết lắng đọng nhất lại vẫn là về Hà Nội. Có sự “thiên vị” nào ở đây không?

– Hà Nội thì nó là căn cốt của mình rồi. Tôi học hết cấp 3 ở đây. Tuổi mới lớn, vừa lãng mạn, vừa là giai đoạn bản lề của nhận thức. Bạn cấp 3 cũng là những người bạn mình chơi lâu nhất. Mỗi người một lựa chọn, những con đường khác nhau, nhưng gặp nhau lúc nào cũng vui và chân thành.

Thật ra thì Hà Nội của tôi tận đến giờ vẫn cứ là Hà Nội của hơn 30 năm về trước. Chỉ có 4 quận thôi, mà trong 4 quận đó, tôi cũng chỉ loanh quanh chừng 2 quận. Quận Hoàn Kiếm, quanh tâm điểm nhà cũ tôi ở gần hồ Thiền Quang, tận giờ vẫn không thay đổi mấy, và quận Ba Đình, quanh trường Chu Văn An mà tôi đi học ngày xưa… 

Sau những bông đùa tủm tỉm, anh thấy điều cần nghiêm túc ở đây là gì?

– Sự đơn giản. Sống, theo tôi càng đơn giản càng tốt, ngay cả làm toán cũng thế, khi ta thực sự hiểu vấn đề thì phải giải thích được nó một cách đơn giản.

Xin cảm ơn giáo sư!

Bài viết đăng tải trên Báo lao động

? Giải thưởng Tạ Quang Bửu là giải thưởng thường niên của Bộ Khoa học và Công nghệ nhằm khích lệ và tôn vinh các nhà khoa học có thành tựu nổi bật trong nghiên cứu cơ bản thuộc lĩnh vực khoa học tự nhiên và kỹ thuật.

? Sáng nay 18/5 tại Hà nội, Bộ Khoa học và Công nghệ đã tổ chức Lễ trao Giải thưởng Tạ Quang Bửu năm 2022 nhân kỷ niệm Ngày Khoa học và Công nghệ Việt Nam. Từ năm 2014 đến nay, ngày 18/5 hàng năm được lựa chọn trở thành Ngày Khoa học – Công nghệ Việt Nam, nhằm tôn vinh những người làm khoa học, lan toả và truyền cảm hứng nghiên cứu khoa học công nghệ tới những người trẻ.

? Giải thưởng Tạ Quang Bửu năm 2022 đã được trao cho 2 nhà khoa học:

1. GS.TSKH. Ngô Việt Trung, Viện Toán học, Viện Hàn lâm Khoa học và Công nghệ Việt Nam (Ngành Toán học) được vinh danh với công trình “Depth functions of symbolic powers of homogeneous ideals” (Các hàm độ sâu của lũy thừa hình thức của idean thuần nhất), xuất bản trên Tạp chí Inventiones Mathematicae năm 2019. Đây là một trong số những tạp chí hàng đầu trong lĩnh vực toán học trên thế giới.

2. PGS.TS. Nguyễn Thị Lệ Thu, Trường Đại học Bách khoa, Đại học Quốc gia Thành phố Hồ Chí Minh với công trình đăng trên tạp chí Chemistry of Materials Chemistry of Materials thuộc ngành hóa học. Công trình nghiên cứu chế tạo vật liệu polyurethane mới – loại polyme có khả năng “tự lành” vết rạn nứt và vết cắt nhờ vào cấu trúc phân tử chứa liên kết thuận nghịch Diels-Alder không nằm ngẫu nhiên mà được thiết kế đặc biệt sắp xếp tại vị trí bề mặt phân cách giữa pha cứng và pha mềm.

? Sau 8 năm tổ chức kể từ 2014, Giải thưởng Tạ Quang Bửu đã có 16 nhà khoa học là tác giả của các công trình khoa học xuất sắc và 4 nhà khoa học trẻ được vinh danh.

Một lần nữa, xin chúc mừng GS Ngô Việt Trung và PGS Nguyễn Thị Lệ Thu.

Thông tin chi tiết về lễ trao giải thưởng: https://vnexpress.net/vinh-danh-nha-khoa-hoc-giai-ta…

Giải thưởng Tạ Quang Bửu là Giải thưởng thường niên của Bộ Khoa học và Công nghệ nhằm khích lệ và tôn vinh các nhà khoa học có thành tựu nổi bật trong nghiên cứu cơ bản thuộc lĩnh vực Khoa học tự nhiên và kỹ thuật. Triển khai từ năm 2014, đến nay Giải thưởng đã được trao cho các nhà khoa học thuộc tất cả các ngành trong lĩnh vực khoa học tự nhiên và kỹ thuật có kết quả nghiên cứu xuất sắc cả trong nghiên cứu lý thuyết (thuộc các ngành Toán học, Vật lý, Khoa học thông tin và máy tính) cũng như nghiên cứu có tính ứng dụng cao ở Việt Nam (thuộc các ngành Vật lý, Hóa học, Khoa học trái đất và môi trường, Khoa học Y Dược, Khoa học Nông nghiệp). Việc hình thành và triển khai Giải thưởng Tạ Quang Bửu đã góp phần quan trọng tạo nên hoạt động thường niên có ý nghĩa, thúc đẩy hoạt động KH&CN, được cộng đồng khoa học chờ đón và ủng hộ.

Lễ trao Giải thưởng Tạ Quang Bửu được tổ chức vào dịp ngày Khoa học và Công nghệ Việt Nam 18/5, luôn có sự tham dự của Lãnh đạo chính phủ, Bộ Khoa học và Công nghệ, các tổ chức khoa học và công nghệ cùng đông đảo các nhà khoa học uy tín. Sự kiện được truyền hình trực tiếp và được nhiều báo đài tham gia đưa tin.

Qua 8 năm tổ chức và triển khai, Giải thưởng Tạ Quang Bửu đã tạo được uy tín và niềm tin trong cộng đồng khoa học Việt Nam, thu hút sự quan tâm của xã hội. Để có được thành công đó, trước tiên phải nói đến sự quan tâm của Lãnh đạo Đảng và Chính phủ, Lãnh đạo Bộ KH&CN cũng như những đóng góp quan trọng, trực tiếp trong suốt quá trình đánh giá, chọn lọc hết sức nghiêm cẩn, công tâm, khách quan của các Hội đồng khoa học và Hội đồng Giải thưởng với uy tín, trình độ chuyên môn cao. Đồng thời Giải thưởng còn nhận được sự quan tâm, tài trợ về vật chất vô cùng quan trọng của các tổ chức, cá nhân, đảm bảo nguồn kinh phí trao tặng Giải thưởng.

Với Giải thưởng Tạ Quang Bửu, kinh phí trao tặng Giải thưởng được xã hội hóa, không sử dụng từ nguồn ngân sách nhà nước. Mức tiền thưởng 200 triệu đồng (Giải thưởng chính) và 50 triệu đồng (Giải thưởng trẻ) là nguồn động viên về vật chất đối với các nhà khoa học đoạt giải. Lãnh đạo Bộ Khoa học và Công nghệ đã hỗ trợ một Giải thưởng chính trong năm đầu tiên tổ chức Giải thưởng. Tạp chí Tia sáng, họa sĩ Lê Thiết Cương, Công ty TNHH Minh Long I đã hỗ trợ thiết kế, gia công và cung cấp bộ huy chương Giải thưởng với công nghệ sứ mạ vàng tiên tiến, sử dụng trong nhiều năm. Tập đoàn Phenika ký hợp đồng tài trợ kinh phí trao Giải thưởng trong 3 năm (từ năm 2019). Ngoài ra, Cơ quan Thường trực Giải thưởng cũng nhận được nhiều sự ủng hộ quý báu từ các tổ chức, cá nhân trên khắp cả nước.

Ba/n Tổ chức Giải thưởng Tạ Quang Bửu, Quỹ Phát triển khoa học và công nghệ Quốc gia – Cơ quan thường trực của Giải thưởng trân trọng ghi nhận và cảm ơn các đóng góp quý báu của các nhà tài trợ thời gian qua, đồng thời mong muốn tiếp tục nhận được sự ủng hộ về vật chất của các tổ chức, cá nhân đối với Giải thưởng Tạ Quang Bửu. Chắc chắn rằng các ủng hộ, đóng góp này sẽ góp phần quan trọng trong việc khích lệ các nhà khoa học, các tổ chức KH&CN hướng tới những nghiên cứu sáng tạo, đột phá, chất lượng cao tại Việt Nam, qua đó đóng góp vào sự phát triển của đất nước.

Kinh phí tài trợ cho Giải thưởng Tạ Quang Bửu xin chuyển về:

Quỹ Phát triển khoa học và công nghệ Quốc gia

Địa chỉ: Tầng 4, 39 Trần Hưng Đạo, Hoàn Kiếm, Hà Nội

Số tài khoản: 0011004106251

Ngân hàng TMCP Ngoại thương Việt Nam, SGD, Hà Nội

Nội dung: Tên tổ chức/Cá nhân, Địa chỉ – tài trợ Giải thưởng Tạ Quang Bửu

Để có thêm thông tin, xin vui lòng liên hệ:

Chị Vũ Quỳnh Trang (Email: trangvq@most.gov.vn; ĐT: 024 3936 7750 – Số máy lẻ: 505)

Website: https://taquangbuuprize.nafosted.gov.vn/

https://nafosted.gov.vn/

?Đăng ký tham gia tại https://forms.gle/2fXdMSCbf76vQaP37

Khoa học – Công nghệ đang thâm nhập sâu rộng vào mọi lĩnh vực của đời sống, trong đó có ngành năng lượng – vật liệu. Vậy làm thế nào để đưa những phát kiến khoa học công nghệ trở thành ứng dụng thực tiễn nhằm tạo ra những nguồn năng lượng mới, những vật liệu thông minh, phục vụ cho cuộc sống thường nhật, và giúp ứng phó với cuộc khủng hoảng năng lượng trên toàn thế giới?

Tất cả sẽ được hé mở trong Buổi đối thoại 02, chủ đề “Năng lượng tái tạo và Vật liệu mới của tương lai”. Chương trình có sự góp mặt của ba nhà khoa học có tầm ảnh hưởng toàn cầu cùng chuyên gia khởi nghiệp quốc tế:

▪️ Giáo sư Konstantin (Kostya) Sergeevich Novoselov – Nhà khoa học trẻ nhất từng đạt giải Nobel Vật lý trong lịch sử giải thưởng từ năm 1973 với thí nghiệm đột phá về graphene – vật liệu siêu mỏng và bền nhất mà con người từng biết đến.

▪️ Giáo sư Nguyễn Thục Quyên – Nằm trong Top Trí tuệ Khoa học có ảnh hưởng nhất thế giới năm 2019.

▪️ Tiến sĩ Corey Hoven, Khoa học gia, Nhà Sáng lập và Giám đốc Kỹ thuật của công ty công nghệ Next Energy Technologies.

Chương trình được tổ chức bởi Quỹ VinFuture Prize, nhằm mục đích tạo cầu nối đưa tri thức – công nghệ đến gần hơn với đại chúng và những giải pháp ứng dụng khoa học hiệu quả trong cuộc sống.

————————

ĐỐI THOẠI 02 | NĂNG LƯỢNG TÁI TẠO VÀ VẬT LIỆU MỚI CỦA TƯƠNG LAI”

▪️ Thời gian: 8h15 thứ Sáu (12/11/2021)

▪️ Đăng ký tham dự: https://forms.gle/2fXdMSCbf76vQaP37

▪️ Các bạn sinh viên, nghiên cứu sinh và các nhà khoa học trẻ có ý tưởng mới về năng lượng tái tạo có thể chia sẻ tại đây: https://forms.gle/d6TCbhu5bsAgZdSJ7. Hai ý tưởng phù hợp nhất sẽ được chọn để trình bày và trao đổi trực tiếp với các chuyên gia ngay tại sự kiện.

? Tìm hiểu thêm về sự kiện tại: https://www.facebook.com/events/432841944883476?ref=newsfeed

? Sự kiện được livestream trên fanpage VinFuture Prize

Có thể là hình ảnh về 5 người và văn bản